Bảo vật quốc gia nghìn năm tuổi của Trung Quốc có nguồn gốc từ Việt Nam: Vật phẩm cực hiếm
“Tìm cổ vật trên mặt đất, lên Sơn Tây; Tìm kiếm các di tích dưới lòng đất, sau đó đến Thiểm Tây“, đối với người Trung Quốc, sẽ không quá lời khi nói rằng, nếu bạn đào một cái hố ở bất kỳ khu vực nào của Tây An, thủ phủ của tỉnh Thiểm Tây – cố đô của mười ba triều đại Trung Quốc, bạn đều có thể tìm thấy một vài gạch thời Hán hay gạch thời Tần đều vô cùng quý giá. Rừng bia dưới chân tường thành cổ ở Tây An là nơi tập trung vô số báu vật như vậy!
Tại Bảo tàng Rừng bia Tây An, có một phòng nghệ thuật điêu khắc đá hiện đang lưu giữ một tác phẩm điêu khắc tê giác bằng đá nặng 10 tấn, được xếp vào danh sách bảo vật quốc gia của Trung Quốc.
Theo tờ báo Tây An buổi tối (dưới sự quản lý của Thành ủy Tây An), bức tượng có tên là tác phẩm điêu khắc Tê giác bằng đá Tây An, được thiết kế từ đá xanh sản xuất ở vùng Phuping, tỉnh Thiểm Tây, dài 340. cm, cao 209 cm, dáng người to lớn, cứng cáp, đường nét rõ ràng, tỷ lệ hợp lý. Nếu nhìn từ góc rộng, tác phẩm điêu khắc trông sống động và mạnh mẽ hơn, rất thích hợp để đặt trước lăng mộ ở nơi hoang vu.
Hiển Lăng là lăng mộ của Lý Nguyên, vị hoàng đế sáng lập triều đại nhà Đường, nằm ở huyện Tam Nguyên, tỉnh Thiểm Tây. Trong số các tác phẩm điêu khắc đá đặt trước lăng có một cặp tê giác đá, một trong số chúng đã được chuyển vào năm 1959 cho Bảo tàng tỉnh Thiểm Tây, nay là Phòng trưng bày nghệ thuật điêu khắc trên đá của Bảo tàng Rừng bia Tây An. .
Tê giác đá Hiền Lang. Ảnh: Báo Tây An buổi tối
Tê giác đá ngậm miệng, trên mũi có một cái sừng nhô ra như cục thịt. Bàn chân có ba ngón chân và ở tư thế đi bộ. Kỹ thuật điêu khắc của bức tượng không theo đuổi sự tinh xảo mà nắm bắt được những đặc điểm của tê giác như lớp da dày chùng xuống dưới cổ, dáng người và tư thế nặng nề.
“Tượng Tê giác đá không chỉ là kiệt tác nghệ thuật duy nhất với chủ đề Tê giác đặt trước 18 lăng mộ thời Đường, mà còn là hàng quý hiếm trong nghệ thuật điêu khắc đá của lăng tẩm quốc gia.”, tờ báo Trung Quốc viết.
Với con tê giác đá Hiển Lăng, trên bệ dưới móng guốc phía trước bên phải có khắc sáu chữ “Cao Tổ Hội Viên Chí Đức”, có ý nghĩa ca ngợi công đức của Đường Cao Tổ Lý Uyên.
Phong tục sử dụng tê giác để thể hiện uy quyền có từ thời Tây Hán. Vào thời Hán Bình Đế, khi Vương Mãng làm cha chính, ông đã vận động vua của bang Hoằng Chí, nay thuộc vùng Kancheepuram (Ấn Độ) cống nạp tê giác sống cho nhà Tây Hán. Có thể thấy rằng vào cuối thời Tây Hán, tê giác ít nhất đã biến mất ở Quan Trung (miền Bắc Trung Quốc). Nếu không, việc Vương Mãng vận động vua Hoàng Chí cống nạp tê giác sẽ làm mất đi ý nghĩa thiết thực của việc hắn khoe khoang thanh thế của hoàng tộc Hán chứ chưa nói đến mục đích tạo dựng tên tuổi cho bản thân.
Tê giác đá trong lăng mộ của hoàng đế Trung Hoa cũng ẩn chứa ý nghĩa này. Theo báo Tây An buổi tối, cục u tròn trên mũi của tê giác đá Hiên Lãng cho thấy đây là loài tê giác, hiện đã tuyệt chủng, có nguồn gốc từ Đông Nam Á, cụ thể hơn là từ Việt Nam.
Xuất xứ từ Việt Nam
Trong công việc Nhà Đường mới (Trung Quốc) ghi chép rằng, vào đầu những năm Trinh Quán, nước Lâm Ấp (nay thuộc miền Trung Việt Nam) đã cống hiến tê giác sống cho nhà Đường, và Đường Cao Tổ Lý Uyên rất yêu thích việc cống nạp này. Năm Trinh Quán thứ 9, Lý Uyên qua đời, Đường Thái Tông Lý Thế Dân sai thợ căn cứ vào hình dáng của lễ vật do Lâm Ấp dâng tặng, tạc một đôi tê giác bằng đá, đặt trước mặt Hiển Hiền. Mộ, thể hiện lòng hiếu thảo.
Trong thời nhà Đường, có rất ít cơ hội nhìn thấy tê giác sống ở vùng đồng bằng, thỉnh thoảng có một hoặc hai con tê giác sống ở thủ đô bằng cách cống nạp của nước ngoài. Vì vậy, các đồ thủ công mỹ nghệ có chủ đề tê giác vào thời nhà Đường không được sinh động cho lắm.
Chỉ có những con tê giác đá ở Hiển Lăng là được chạm khắc rất chân thực, điều này cho thấy khi những người thợ chạm khắc những con tê giác đá trước lăng Đường Cao Tổ, chắc hẳn họ đã được tận mắt chứng kiến. những con tê giác.
Tờ báo Trung Quốc bình luận, những con tê giác đá ở Hiển Lăng không chỉ thể hiện uy đức của vị hoàng đế nhà Đường khi còn sống mà còn trở thành vật phẩm phản ánh sự giao lưu văn hóa giữa Trung Quốc và nước ngoài trong quá khứ. . Từ vẻ ngoài có vẻ chậm chạp của tê giác, người xem có thể cảm nhận được sự hung dữ, dũng mãnh, to lớn và khí thế hừng hực của nó. Tuy miêu tả dã thú nhưng không làm người ta sợ hãi, ngược lại còn thu hút sự yêu thích. Đó là một món đồ nghệ thuật quý hiếm.