Đời Sống

Những cô gái mê bóng đá ‘phủi’

Hà nộiCó mặt tại sân lúc 8h30, Nguyễn Nhung nhìn quanh và mất 10 phút mới nhận ra đội nữ mà cô đăng ký tham gia là những người chạy trước mặt.

“Đa số họ cắt tóc ngắn, mặc quần đùi, áo số, rẽ ngôi rất nhanh, trông như các cầu thủ nam”, cô gái 25 tuổi làm nghề bán hàng online cười nói. Yêu thích đá bóng và được một người bạn giới thiệu, tối nay Nhung đến sân để xin gia nhập đội Hanoi CFC do chị Nguyễn Phương Anh, 31 tuổi, làm đội trưởng. Cô đến sân theo hẹn khi trời đã tối và tranh thủ xem các đội khác tập luyện.

Một người cắt tóc ngắn kiểu “đầu đinh”, đi giày hồng, một người tóc dài đi đến chỗ chị Nhung hỏi thì biết họ là nữ. Cô được Phương Anh hướng dẫn khởi động và vào sân.

Phương Anh là lão tướng của đội, thường chọn vị trí thủ môn vì thể lực hạn chế so với đàn em, vừa để quan sát, hướng dẫn chiến thuật cho các cầu thủ mới gia nhập đội. “Mình thuộc thế hệ cầu thủ đầu tiên, thi đấu được 9 năm rồi, giờ không thi đấu được vì lớn tuổi nhưng vẫn thường xuyên tập luyện, giao lưu”, Phương Anh quê Thanh Hóa chia sẻ. là một nhân viên. quản trị của một trường đại học Hà Nội, cho biết. Hiện tại, đội của cô có khoảng 20 thành viên nòng cốt.

Bóng đá “pow” là cách gọi những cầu thủ bóng đá phong trào, tự phát, không đòi hỏi những điều kiện như đội bóng chuyên nghiệp, cũng không cần cầu thủ có trình độ, chỉ cần đam mê mới có thể vào sân. Bất cứ lúc nào.

Khi tập luyện và thi đấu, các bạn nữ cũng quyết liệt không kém gì đội nam.  Ảnh: Phạm Nga

Các cầu thủ đội bóng CFC Hà Nội thi đấu tại giải Non La, tháng 6 năm 2020. Hình ảnh: CFC Hà Nội

Cũng như đàn em, niềm đam mê dẫn dắt các cô gái Thanh Hóa đến sân. Cứ đúng 8h30 tối thứ 5 hàng tuần, các cô gái lại tập trung tại sân bóng thuê trên đường Hoàng Minh Giám (quận Cầu Giấy) hoặc Triều Khúc (Hà Đông) để cùng nhau tập luyện. Đôi khi họ lên mạng để mời các đội khác thi đấu.

Các bạn nữ thích đá bóng, nhưng người thì bận gia đình, con cái, người thì dân văn phòng, cà phê phục vụ, sinh viên… nên thường bị hạn chế về thời gian và thu nhập. Để dung hòa giữa đam mê và hoàn cảnh, họ thường chọn khung giờ muộn để dễ sắp xếp và thuê sân với giá ưu đãi. “Nếu thuê sớm hơn một tiếng rưỡi, giá cả triệu đồng, từ 8h30 trở đi chỉ 500.000 đồng. Một buổi đá, mỗi chị chia sẻ khoảng 35.000 đồng”, Phương Anh nói.

Để tập cùng đội, một cô gái ở xa phải chạy xe máy 10 km-20 km từ Long Biên, Triều Khúc … đến sân. Nhiều khi đi làm về muộn, chỉ kịp làm bánh mì rồi lao vào vì không muốn bỏ lỡ buổi tập.

Anh Phan Ngọc Quý, 29 tuổi, quản trị viên đội bóng đá nữ Hà Nội cho biết, nhóm hiện có 3.300 thành viên với hơn 20 đội nữ.

Cách đây 8 năm, khi còn là sinh viên Trường Đại học Bách Khoa Hà Nội, Quý đã dẫn đầu đội nữ của trường đi thi đấu. Đội nào lọt vào tứ kết bị loại. Thấy các bạn nữ khóc vì tiếc, Quý hỏi “các bạn có muốn đá bóng nữa không?”. Thấy các cô gật gù thích thú, ông Quý lập đội nữ để các cô vào sân thi đấu.

Các thành viên của đội Hanoi CFC, các cổ động viên trung thành của đội Chelsea đến sân tập.  Ảnh: Phạm Nga

Các thành viên của đội Hanoi CFC, những người cùng hâm mộ Chelsea, đã đến sân tập vào tối ngày 28 tháng 4. Hình ảnh: Phạm Nga

Ban đầu, đội chỉ tuyển chọn những nữ sinh, sinh viên, cựu sinh viên tài năng, giỏi về kỹ thuật của Trường Đại học Khoa học và Công nghệ. Nhưng sau đó, tất cả phụ nữ thích bóng đá đều có thể tham gia.

Để các cô gái có cơ hội cọ xát nhiều hơn, anh Quý đã thành lập nhóm Bóng đá nữ Hà Nội, với mong muốn kết nối các cô gái yêu bóng đá. Theo nhóm, các đội thường rủ nhau đi thi đấu, cập nhật thông tin về các giải đấu hoặc chiêu mộ thành viên. “Phụ nữ mê bóng đá chẳng kém gì nam giới. Có bạn còn tham gia một lúc ba đội để đá bóng mỗi ngày”, Quý tiết lộ.

Thúy Hiền, 27 tuổi, được đồng đội bình chọn là cầu thủ yêu bóng đá nhất đội Hanoi CFC. Cô thừa hưởng tình yêu bóng đá từ người cha 51 tuổi vẫn còn thi đấu. Từ năm lớp 8, cô gái quê Ba Vì đã tham gia đội bóng của trường. Thời đại học, cô là cầu thủ của đội nữ Đại học Khoa học và Công nghệ. Cách đây 4 năm, biết Hà Nội có đội tuyển bóng đá nữ, Thúy Hiền đã khoác áo cầu thủ lên thi đấu khi con trai vừa tròn 6 tháng tuổi. “Tôi liên tục hút sữa, dỗ con ngủ rồi mới đi ngủ. Nhiều bữa về mà ngực căng tức vì nhiều sữa”, bà mẹ trẻ chia sẻ.

Biết Hiền “nghiện” bóng đá, gia đình đã cưu mang để cháu bé ra sân thi đấu. Nam sinh đi lại được, nữ trung vệ dẫn ra sân tập. Tháng trước, đội của Hiền đã giành chức vô địch với 8 đội. Cô được bình chọn là một trong những cầu thủ xuất sắc nhất giải dù bị gãy mũi ngay trận đầu tiên. Biết đồng đội lo mất chân sút tốt nhất nên bầu Hiển chỉ nghỉ một chút rồi trở lại.

Ông Phan Ngọc Quý cho biết, do là bóng đá “giấy bạc”, các cô gái không được hướng dẫn, tập luyện nhiều về kỹ thuật nên thường vào bóng quyết liệt nhưng không chính xác nên rất dễ dính chấn thương.

Năm 2020, các cô gái của Hanoi CFC thi đấu ở giải Non La, một giải đấu duy nhất dành cho nữ. Sau pha cản phá penalty, thủ thành của đội đã dính chấn thương nặng, được chẩn đoán rách dây chằng chéo trước và phải tìm người thay thế. Sau 7 loạt sút luân lưu, cuối cùng họ cũng vào chung kết. Những giọt nước mắt của các cô gái rơi vì hạnh phúc và vì đồng đội bị thương vì biết rằng tai nạn này có thể khiến người bạn yêu bóng đá của họ mãi mãi không thể thi đấu trên sân được nữa.

Bây giờ, cô ấy dù không được vào sân thi đấu nhưng rất nhớ sân, thủ môn năm đó vẫn có lúc ra sân tập chỉ để chạm bóng.

Các cô gái trò chuyện sau buổi tập trên sân, đêm cuối tháng 4.  Ảnh: Phạm Nga

Các cô gái trò chuyện sau buổi tập vào tối ngày 28 tháng 4. Hình ảnh: Phạm Ngà.

Dù tái phát chấn thương nhưng Yến Cần (27 tuổi, ở Cầu Giấy) vẫn không thể ngồi nhà khi đồng đội ra sân tập hồi cuối tháng 4. Cô chọn cách ngồi ở đường biên, vừa hô hào vừa nhắc nhở đồng đội cách di chuyển. chuyển khoản.

Thỉnh thoảng, cô lao vào ruộng bắn vài phát, chạy quanh ruộng mồ hôi nhễ nhại. “Nhờ bóng đá mà chúng tôi có thêm những người bạn thân và xả stress hiệu quả”, Yến nói. Đội bóng của Yên Cân quy tụ các cổ động viên của Câu lạc bộ Chelsea của giải Ngoại hạng Anh. Đôi khi các bạn nữ giao lưu với đội nam có chung thần tượng, chia đều nam nữ. Vào ngày sinh nhật của đội, họ đến chúc mừng nhau, cổ vũ cho nhau trong các dịp giải đấu.

Anh Vũ Long, 27 tuổi, đội nam CFC Family rất bất ngờ khi lần đầu tiên được chứng kiến ​​các bạn nữ thi đấu. “Họ xông xáo, nhiệt tình hơn nam. Tập muộn nhưng nữ thường đến đầy đủ, đúng giờ. Đàn ông chúng tôi đôi khi ‘cao su’, bỏ tập”, anh Long nói.

10 giờ tối, hết giờ tập, các chị ngồi bệt xuống sân cỏ kể về chuyện con cái, công việc, thu nhập … Nguyễn Nhung mướt mồ hôi nhưng cười ngặt nghẽo khi nghe các chị kể chuyện nuôi con bằng sữa mẹ. chạy đi chơi bóng.

“Em xin chính thức vào đội. Tuần sau em sẽ ra sân tập cùng các chị”, cô nói.

Phạm Nga

Nguồn: https://vnexpress.net/nhung-co-gai-me-bong-da-phui-4459029.html

Tin Tức 7S

Tin tức 7s: Cập nhật tin nóng online Việt Nam và thế giới mới nhất trong ngày, tin nhanh thời sự, chính trị, xã hội hôm nay, tin tức chính thống VN.Cập nhật tin tức 24/7: Giải trí, Thể thao...tại Việt Nam & Thế giới hàng ngày. Thông tin, hình ảnh, video clip HOT cập nhật nhanh & tin cậy nhất.

Related Articles

Back to top button